【漢語大詞典●冰夷】
<P align=center>【漢語大詞典●冰夷】<p><br>即馮夷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>傳說中的河神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『山海經·海內北經』:“從極之淵,深三百仞,維冰夷恒都焉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>冰夷人面,乘兩龍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭璞注:“冰夷,馮夷也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李白『九日登山』詩:“赤鯉湧琴高,白龜道冰夷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸趙翼『大風從丹徒口出江至瓜洲』詩:“豈惟封姨肯助勢,陽侯冰夷齊赴盟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>奚侗『霧泊遼海同中冷作』詩:“冰夷邀路噓神霧,鬼膽如鼷此歇船。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]