【漢語大詞典●率略】
<P align=center>【漢語大詞典●率略】<p><br>1.粗疏;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
疏忽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『太平廣記』卷六二引『紀聞·紫云觀女道士』:“尹率略人也,怒其聚衆,袒而笞之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明史·后妃傳一·憲宗廢后吳氏』:“朕見舉動輕佻,禮度率略,德不稱位,因察其實,始知非預立者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.草率;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
簡略。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐劉知幾『史通·煩省』:“而往之所載,其簡如彼;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
後之所書,其審如此。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>若使同後來於往世,限一槪以成書,將恐學者必詬其疏遺,尤其率略者矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明史·許士柔傳』:“新錄之進,在皇上御極之初,何以率略如此,使聖朝父子、母后、兄弟之大倫,皆闇而不明,缺而莫考。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]