豐碩 發表於 2013-2-1 11:34:42

【漢語大詞典●率性】

<P align=center>【漢語大詞典●率性】<p><br>
1.循其本性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
盡情任性。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·中庸』:“天命之謂性,率性之謂道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『梁書·文學傳下·劉峻』:“峻率性而動,不能隨衆沉浮,高祖頗嫌之,故不任用。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐柳宗元『遊南亭夜還敘志七十韻』:“夙抱丘壑尙,率性恣遊遨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明方孝孺『養素齋記』:“惟知率性任質,直躬正色,無求於人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>葉聖陶『隔膜·阿菊』:“一陣率性的附和的喧笑聲發出來,各人的耳鼓都感到劇烈的震動。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.稟性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
本性。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁何遜『秋夕歎白發』詩:“昔年十四五,率性頗廉隅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北齊書·劉孟和傳』:“孟和少好弓馬,率性豪俠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李贄『答耿中丞書』:“夫以率性之眞,推而擴之,與天下爲公,乃謂之道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.索性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
干脆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第六二回:“燕靑想道:左右是死,率性說了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一本作“索性”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『石點頭·郭挺之榜前認子』:“既要帶盤纏去,何不叫郭福率性買三五百金貨物跟你去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『屈原』第二幕:“我看率性叫那些唱歌的、奏樂的,也通統就位。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●率性】