【漢語大詞典●亭徼】
<P align=center>【漢語大詞典●亭徼】<p><br>邊境上的防御工事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦指邊防要地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·平準書』:“新秦中或千里無亭徼,於是誅北地太守以下,而令民得畜牧邊縣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>裴駰集解引晉灼曰:“徼,塞也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋尹洙『息戍』:“國家割棄朔方,西師不出三十年,而亭徼千里,環重兵以戍之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明唐順之『李封君七十壽序』:“蠻夷亦息戈負耒喁喁然自嚮於亭徼之外。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]