豐碩 發表於 2013-2-1 10:05:00

【漢語大詞典●亭皋】

<P align=center>【漢語大詞典●亭皋】<p><br>
亦作“亭皐”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
水邊的平地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·司馬相如傳上』:“亭皋千里,靡不被築。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王先謙補注:“亭當訓平……亭皋千里,猶言平皋千里。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>皋,水旁地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝齊王屮『頭陁寺碑文』:“膴膴亭皐,幽幽林薄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張說『奉和春日出苑應制』詩:“雨洗亭臯千畝綠,風吹梅李一園香。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『移桃花』詩:“枝柯蔫綿花爛熳,美錦千兩敷亭皋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸納蘭性德『東風第一枝·桃花』詞:“是誰移向亭臯,伴取暈眉靑眼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●亭皋】