豐碩 發表於 2013-2-1 10:01:38

【漢語大詞典●亭毒】

<P align=center>【漢語大詞典●亭毒】<p><br>
『老子』:“長之育之,亭之毒之,養之覆之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一本作“成之熟之”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高亨正詁:“‘亭’當讀爲‘成’,‘毒’當讀爲‘熟’,皆音同通用。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后引申爲養育,化育。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·劉孝標<辯命論>』:“生之無亭毒之心,死之豈虔劉之志。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李周翰注:“亭、毒,均養也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>前蜀杜光庭『賀雅川進白鵲表』:“亭毒萬方,再樹乾坤之本;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
照臨下土,重懸日月之光。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王禹偁『吊稅人場文』:“虎之生兮,亦稟亭毒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>梁啟超『論小說與群治之關系』:“此(小說)四力者,可以盧牟一世,亭毒群倫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●亭毒】