【漢語大詞典●夜艾】
<P align=center>【漢語大詞典●夜艾】<p><br>夜深。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁江淹『爲蕭驃騎錄尙書事到省表』:“臣自妄蒙異寵,輕荷殊爵,晝昃猶聳,夜艾方驚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·李愬傳』:“<愬>召祐及李忠義屛人語,至夜艾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『秋曉書感』詩:“淡盡月痕知夜艾,飄殘桐葉喜秋高。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]