【漢語大詞典●京秩】
<P align=center>【漢語大詞典●京秩】<p><br>京官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋葉適『郭伯山挽詞』:“未奏邊功明主惜,將成京秩故人悲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·胡四娘』:“時妻黨多任京秩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>柳亞子『胡寄塵詩序』:“就而視之,外吏則道府,京秩則部曹,多材多藝,炳炳麟麟;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
而韋布之士,獨闃然無聞焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“京官”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]