豐碩 發表於 2013-1-31 23:19:38

【漢語大詞典●交歡】

<P align=center>【漢語大詞典●交歡】<p><br>
亦作“交驩”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“交懽”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.謂與人結交而取得對方的歡心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·酈生陸賈列傳』:“君何不交驩太尉,深相結?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.泛指結好。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝陳徐陵『爲陳主答周主論和親書』:“二境交歡,俱饗多福。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『蔡文姬』第一幕:“羌胡蹈舞呵共謳歌,兩國交歡呵罷兵戈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.一齊歡樂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孔子家語·好生』:“君子之狎,足以交歡;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
其莊,足以成禮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏嵇康『贈秀才入軍』詩之五:“旨酒盈樽,莫與交歡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明陳所聞『懶畫眉·王明府云池命歌者攜酒桃花下』曲:“溪邊杖履驀相逢,交懽旋剖床頭甕,歌盡桃花扇底風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指男女成婚或歡合。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李公佐『南柯太守傳』:“見一女子,云號金枝公主,年可十四五,儼若神仙,交歡之禮,頗亦明顯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『初刻拍案驚奇』卷十七:“晩間,吳氏出來,道士進來,只把孝堂魂床爲交歡之處,一發親密了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『金甁梅詞話』第八二回:“二人就在院內櫈上,赤身露體,席枕交歡,不勝繾綣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●交歡】