【漢語大詞典●交黨】
<P align=center>【漢語大詞典●交黨】<p><br>1.同黨;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
朋黨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·燕召公世家』:“已而啓與交黨攻益,奪之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『石君墓志銘』:“否則養交黨,事頰舌,飾詐售僞,以取名譽者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指親戚朋友。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·非韓』:“治一身,省恩德之行,多傷害之操,則交黨疏絶,恥辱至身。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]