【漢語大詞典●交舊】
<P align=center>【漢語大詞典●交舊】<p><br>舊友;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
老朋友。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·張奐傳』:“<張奐>既被錮,凡諸交舊莫敢爲言。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『次韻參寥寄少遊』:“岩棲木石已皤然,交舊何人慰眼前?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元劉祁『歸潛志』卷八:“會鄕里交舊,且求作詩文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸徐士鑾『宋豔·駁辨』:“取石匣藏庫中,非交舊莫得見。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]