【漢語大詞典●交絶】
<P align=center>【漢語大詞典●交絶】<p><br>絕交,關系斷絕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『戰國策·西周策』:“周君不聽,是公之智困,而交絶於周也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·樂毅列傳』:“臣聞古之君子,交絶不出惡聲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸孫枝蔚『詠史』之一:“交絶已復通,往來一何頻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]