豐碩 發表於 2013-1-31 22:39:49

【漢語大詞典●交淺言深】

<P align=center>【漢語大詞典●交淺言深】<p><br>
交情淺而言事深切。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂言談有失分寸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『戰國策·趙策四』:“客有見人於服子者,已而請其罪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>服子曰:‘公之客獨有三罪:望我而笑,是狎也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
談語而不稱師,是倍也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
交淺而言深,是亂也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>客曰:‘不然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>夫望人而笑,是和也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
言而不稱師,是庸說也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
交淺而言深,是忠也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·崔駰傳』:“交淺而言深者,愚也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『上神宗皇帝書』:“交淺言深,君子所戒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『玉嬌梨』第十四回:“小弟有一言相問,只恐交淺言深,不敢啟口。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●交淺言深】