【漢語大詞典●交和】
<P align=center>【漢語大詞典●交和】<p><br>1.猶講和。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢焦贛『易林·萃之益』:“交和結好,昭君是福。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.交融和諧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢張衡『東京賦』:“陰陽交和,庶物時育。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明楊愼『鳳賦』:“黃帝晨坐於扈閣,降觀於榮阿,有鳥來巢,命音交和。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.古代軍事用語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂兩軍相對。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『孫子·軍爭』:“凡用兵之法,將受命於君,合軍聚衆,交和而舍,莫難於軍爭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>曹操注:“兩軍相對爲交和。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]