【漢語大詞典●玄覽】
<P align=center>【漢語大詞典●玄覽】<p><br>1.遠見;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
深察。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢張衡『東京賦』:“睿哲玄覽,都茲洛宮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陸機『文賦』:“佇中區以玄覽,頤情志於典墳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·褚亮傳』:“高祖文皇帝睿哲玄覽,神武應期,撥亂返正,遠肅邇安。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.遠望;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
遠眺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐崔湜『奉和登驪山高頂寓目應制』:“名山何壯哉,玄覽一徘徊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐徐彦伯『奉和幸新豊溫泉宮應制』:“何如黑帝月,玄覽白雲鄕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.猶玄鏡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指人的內心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『老子』:“滌除玄覽,能無疵乎!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>高亨正詁:“覽鑑古通用。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>玄者形而上也,鑑者鏡也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>玄鑑者,內心之光明,爲形而上之鏡,能照察事物,故謂之玄鑑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]