【漢語大詞典●玄醴】
<P align=center>【漢語大詞典●玄醴】<p><br>1.醴泉,甘美的泉水。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢王延壽『魯靈光殿賦』:“玄醴騰湧於陰溝,甘露被宇而下臻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·文苑傳下·邊讓』:“激玄醴於淸池兮,靡微風而行舟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指酒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·潘嶽<金谷集作詩>』:“玄醴染朱顔,但愬杯行遲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張銑注:“玄醴,黑黍酒也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明王衡『郁輪袍』第三折:“自慚玄醴薄,能使穆生疎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]