豐碩 發表於 2013-1-31 18:00:19

【漢語大詞典●玄談】

<P align=center>【漢語大詞典●玄談】<p><br>
1.指漢魏以來以老莊之道和『周易』爲依據而辨析名理的談論。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·嘉遁』:“積篇章爲敖庾,寳玄談爲金玉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北魏常景『贊四君·揚雄』詩:“世輕久不賞,玄談物無求。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『贈李十二』詩:“淸論既抵掌,玄談又絶倒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明方孝孺『乙丑仲秋在石鏡精舍』詩:“玄談相應發,妙理獨超悟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.泛指脫離實際的空論。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>廖仲愷『革命派與反革命派』:“社會科學的律令,確不是妙想的玄談,我們看看最近的事實……便是這條定律的例證。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶預言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>玄,通“懸”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『觀經序分義』二:“此乃玄談,未標得處。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>對佛教義理的闡述。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如『華嚴玄談』、『十玄談』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>胡適『菩提達摩考』:“<契嵩>聽慣了晩唐五代的禪宗玄談,故羨慕后人的玄妙,而輕視古人的淡薄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●玄談】