【漢語大詞典●玄賞】
<P align=center>【漢語大詞典●玄賞】<p><br>1.對奧妙旨趣的欣賞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明陳子龍『蕭山許寺作』詩:“悟理塵網超,藴眞玄賞契。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸王夫之『夕堂永日緒論外編』:“特以無門可入,絶陋人攀援之徑,故人不知玄賞耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶獎賞,賞識。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸李漁『憐香伴·氈集』:“拙藝荒疎,猥蒙玄賞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.遊賞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸曹寅『題朱赤霞畫對牛彈琴圖』詩:“柳風飂飂白石磢,玄晏先生騁玄賞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>吳梅『風洞山·書規』:“人生不得志,玄賞寂山阿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]