【漢語大詞典●玄箸】
<P align=center>【漢語大詞典●玄箸】<p><br>亦作“玄著”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
猶沉著。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂著實而不浮泛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·言語』:“我與王安豊說延陵、子房,亦超超玄箸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>徐震崿校箋引劉辰翁曰:“玄箸猶沈著也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·王戎傳』作“玄著”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸譚獻『明詩錄序』:“鄺露邢昉,可謂超超玄箸矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]