豐碩 發表於 2013-1-31 17:12:07

【漢語大詞典●玄眞】

<P align=center>【漢語大詞典●玄眞】<p><br>
1.道家稱妙道、精氣等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>語本『老子』:“此兩者(常有、常無)同出而異名,同謂之玄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>又:“道之爲物……其精甚眞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏阮籍『東平賦』:“彼玄眞之所寶兮,樂寂寞之無知。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『黃庭內景經·五行』:“能存玄眞萬事畢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.淳朴;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
天然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢蔡邕『盤銘』:“華蓋就用,以享嘉賔;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
內納其實,外若玄眞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏嵇康『琴賦』:“若和平者聽之,則怡養悅愉,淑穆玄眞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉江統『函谷關賦』:“覩浮僞於末俗,思玄眞乎大庭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.玉的別名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·仙藥』:“<『玉經』>又曰:‘服玄眞者,其命不極。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>玄眞者,玉之別名也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>服之令人身飛輕舉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.即玄眞子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢謙益『鄒孟陽六十序』:“子將買舟湖上,弋風釣月,與玄眞、天隨爲侶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸曹寅『漁灣』詩:“玄眞倘來遊,留此待晨晞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>詳“玄眞子”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●玄眞】