豐碩 發表於 2013-1-31 16:53:50

【漢語大詞典●玄英】

<P align=center>【漢語大詞典●玄英】<p><br>
1.純黑色。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·東方朔<七諫·怨世>』:“服淸白以逍遙兮,偏與乎玄英異色。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王逸注:“玄英,純黑也,以喩貪濁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂冬天。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『爾雅·釋天』:“冬爲玄英。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>邢昺疏:“言冬之氣和則黑而淸英也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐魏徵『道觀內柏樹賦』:“涉靑陽不增其華,歷玄英不減其翠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.唐詩人方干,生不得志,死后追賜及第,時人進私諡爲玄英先生。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見『全唐詩』卷六四八。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『登北榭』詩:“莫笑衰翁淡生活,它年猶得配玄英。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●玄英】