【漢語大詞典●玄朴】
<P align=center>【漢語大詞典●玄朴】<p><br>亦作“玄樸”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
純眞;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
朴實。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·任命』:“匡流末者,未若挺治乎無兆之中;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
整已然者,不逮反本乎玄朴之外。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·景帝紀』:“時天子頗修華飾,帝又諫曰:‘履端初政,宜崇玄樸。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]