豐碩 發表於 2013-1-31 16:44:12

【漢語大詞典●玄圭】

<P align=center>【漢語大詞典●玄圭】<p><br>
亦作“玄珪”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.一種黑色的玉器,上尖下方,古代用以賞賜建立特殊功績的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·禹貢』:“禹錫玄圭,告厥成功。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔傳:“玄,天色,禹功盡加於四海,故堯賜玄圭以彰顯之,言天功成。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蔡沈集傳:“水色黑,故圭以玄云。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·王莽傳上』:“伯禹錫玄圭,周公受郊祀,蓋以達天之使,不敢擅天之功也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝陳徐陵『勸進元帝表』:“玄珪既賜,蒼玉無陳,乃棫樸之愆期,非苞茅之不貢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明楊愼『別陳玉泉』詩:“平成紹禹績,玄圭獻堯天。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『蜃中樓·傳書』:“他別有土茅封地,居水國,秉玄圭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.借指特大功業。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋鮑照『河淸頌』:“毚鼎遷宋,玄圭告成。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指墨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>言其色黑而形似圭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋楊萬里『春興』詩:“急磨玄圭染霜紙,撼落花鬚浮硯水。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●玄圭】