豐碩 發表於 2013-1-31 16:08:02

【漢語大詞典●亡聊】

<P align=center>【漢語大詞典●亡聊】<p><br>
1.無所依賴;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
無以聊生。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·賈誼傳』:“平居不可屈信,一二指搐,身慮亡聊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王先謙補注:“一二指痛則身懼,若無所恃賴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·食貨志上』:“重以貪暴之吏,刑戮妄加,民愁亡卿,亡逃山林。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇轍『御試制策』:“田野雖闢,民多亡聊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
邊境雖安,兵不可撤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.無可奈何,沒有別的辦法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋邵博『聞見後錄』卷七:“予故具列建成、元吉之謀害太宗之事,以見太宗之計出於亡聊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.了無情趣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸姚燮『雙頭牡丹燈記』:“至正庚子之歲,有喬生者,居鎮明嶺下,初喪其偶,鰥居亡聊,不復出遊,但倚門佇立而止。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●亡聊】