【漢語大詞典●亡失】
<P align=center>【漢語大詞典●亡失】<p><br>1.喪失;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
丟失;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
散失。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『墨子·非命上』:“亡失國家,傾覆社稷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·項羽本紀』:“今將軍爲秦將三歲矣,所亡失以十萬數,而諸侯幷起滋益多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王讜『唐語林·雅量』:“裴度在中書,印忽亡失。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魯迅『漢文學史綱要』第七篇:“<賈山>所言今多亡失,惟『至言』見於『漢書』本傳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.失蹤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭振鐸『埃娥』:“‘她是亡失了!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 她是亡失了!’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>老埃那克士想;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
歎息著,有一個最壞的結果的預測。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]