豐碩 發表於 2013-1-31 15:51:44

【漢語大詞典●亡人】

<P align=center>【漢語大詞典●亡人】<p><br>
1.逃亡者;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
流亡者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·大學』:“舅犯曰:‘亡人無以爲寶,仁親以爲寶。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“亡人謂文公也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>時辟驪姬之讒,亡在翟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·吳王濞列傳』:“即山鑄錢,煮海水爲鹽,誘天下亡人,謀作亂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蔡有守『送抱香之南洋』詩:“英雄知己有紅拂,寧伴亡人去國無。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.死者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·西南夷傳·哀牢』:“有梧桐木華,績以爲布,幅廣五尺,絜白不受垢汙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>先以覆亡人,然後服之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸袁枚『隨園詩話』卷十:“身在衆中嫌贅物,心期地下伴亡人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.用爲詈詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西遊記』第七二回:“只見那七個女子,蹲在水裏,口中亂駡那鷹哩,道:‘這個匾毛畜生,貓嚼頭的亡人!’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.迷妄之人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亡,通“妄”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·庚桑楚』:“汝亡人哉,惘惘乎,汝欲反汝情性而無由入,可憐哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高亨『諸子新箋·莊子·庚桑楚』:“亡借爲妄,古通用。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●亡人】