【漢語大詞典●凡倫】
<P align=center>【漢語大詞典●凡倫】<p><br>1.人世倫常;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
普通倫常。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋延壽『永明智覺禪師唯心訣』:“談玄顯妙,而不壞凡倫;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
千變萬化,而未離眞際。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.平庸之輩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋歐陽修『論選皇子疏』:“人之常道莫親於父子之親,人之常情亦莫樂於父子之樂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>雖在聖哲,異於凡倫,其爲天性,於理則一。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋葉適『安撫待制侍郞徐公挽詞』之一:“玉質金章映海濱,養成天德異凡倫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]