豐碩 發表於 2013-1-31 15:18:10

【漢語大詞典●凡俗】

<P align=center>【漢語大詞典●凡俗】<p><br>
1.庸俗;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
世俗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孔叢子·答問』:“子信之爲然,是固未免凡俗也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·明本』:“每見凡俗守株之儒,營營所習,不博達理。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『老學庵筆記』卷二:“唐道士侯道華喜讀書,每語人曰:‘天上無凡俗仙人。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此妙語也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『南腔北調集·<守常全集>題記』:“他的模樣是頗難形容的,有些儒雅,有些朴質,也有些凡俗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指世俗之人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·黜免』“有愧於叔達,不能不恨於破甑”劉孝標注引『郭林宗別傳』:“钜鹿孟敏字叔達,敦樸質直,客居太原,雜處凡俗,未有所名。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐裴鉶『傳奇·曾季衡』:“頻炷名香,頗疏凡俗,步遊閑處,恍然凝思。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.塵世;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
塵緣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐黃滔『狎鷗賦』:“掃塵緒以皆空,那虞觸網?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 負身弓而不綰,詎肯驚弦?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 則知蟬蛻是非,羽翔凡俗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元范康『竹葉舟』第一折:“你若是做吾徒,我與你割斷凡俗,怕甚麽苦海茫茫難跳出。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸葆光子『物妖志·烏』:“知卿精修多年,超越凡俗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●凡俗】