【漢語大詞典●克濟】
<P align=center>【漢語大詞典●克濟】<p><br>謂能成就。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·杜詩傳』:“陛下亮成天工,克濟大業。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周書·蘇綽傳』:“昔民殷事廣,尙能克濟;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
況今戶口減耗,依員而置,猶以爲少。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『東周列國志』第三五回:“事若不濟,偃不知死在何處,焉得與爾食之?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 如其克濟,子當列鼎而食,偃肉腥臊,何足食?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]