【漢語大詞典●克諧】
<P align=center>【漢語大詞典●克諧】<p><br>1.能和諧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·舜典』:“八音克諧,無相奪倫,神人以和。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李景亮『李章武傳』:“既而兩心克諧,情好彌切。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.能協同。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·吳志·魯肅傳』:“同心一意,共治曹操,備必喜而從命。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>如其克諧,天下可定也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]