【漢語大詞典●克敏】
<P align=center>【漢語大詞典●克敏】<p><br>敏捷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·小雅·甫田』:“曾孫不怒,農夫克敏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>朱熹集傳:“敏,疾也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏何晏『景福殿賦』:“克明克哲,克聰克敏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]