豐碩 發表於 2013-1-31 02:53:51

【漢語大詞典●充溢】

<P align=center>【漢語大詞典●充溢】<p><br>
亦作“充益”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.充滿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·心術上』:“嗜欲充益,目不見色,耳不聞聲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·平準書』:“太倉之粟,陳陳相因,充溢露積於外,至腐敗不可食。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明方孝孺『送河南僉事湯侯序』:“未幾,才能之士充溢四海。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『文藝論集·論國內的評壇及我對於創作上的態度』:“我國的批評界中,有一種不好的習氣充溢著。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.洋溢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐趙璘『因話錄』卷六:“相公奏何事稱意,喜色充溢?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·梅女』:“梅女夜至,展謝已,喜氣充溢,姿態嫣然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.眾多;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
富足。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·恩倖傳·寇猛』:“家漸富侈,宅宇高華,妾隸充溢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陸龜蒙『春寒賦』:“大王之宮,後庭女子充溢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>梁啟超『變法通議』:“礦產充溢,積數千年未經開采;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
土地沃衍,百植幷宜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●充溢】