豐碩 發表於 2013-1-31 02:38:13

【漢語大詞典●充耳】

<P align=center>【漢語大詞典●充耳】<p><br>
1.塞住耳朵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·邶風·旄丘』:“叔兮伯兮,褎如充耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“充耳,塞耳也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>言衛之諸臣,顔色褎然,如見塞耳,無聞知也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·禮論』:“充耳而設瑱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢謙益『吳士熙授承德郞制』:“昔有宋靑溪盜發,比疆連壤,褎如充耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指聲音充滿耳朵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>許地山『七寶池上底鄕思』:“你豈不聞這里有等等妙音充耳;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
豈不見這里有等等莊嚴寶相?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.古代掛在冠冕兩旁的飾物,下垂及耳,可以塞耳避聽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>也叫“瑱”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·衛風·淇奧』:“有匪君子,充耳琇瑩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>毛傳:“充耳謂之瑱;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
琇瑩,美石也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>天子玉瑱,諸侯以石。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王夫之『詩經稗疏·小雅』:“充耳者,瑱也,冕之飾也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●充耳】