豐碩 發表於 2013-1-31 02:38:03

【漢語大詞典●充斥】

<P align=center>【漢語大詞典●充斥】<p><br>
1.眾多。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·襄公三十一年』:“寇盜充斥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>杜預注:“充滿斥見,言其多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>兪樾『群經平議·春秋左傳二』:“充斥連文,其義一也……充斥幷訓大,故亦幷訓多。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>寇盜充斥,言寇盜之多也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『超然台記』:“盜賊滿野,獄訟充斥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃景仁『登鎮海城樓觀海』詩:“妖寇時紛乘,島夷每充斥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『高漸離』第三幕:“百樹蔥蘢,百果充斥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.充滿;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
塞滿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『隋書·高祖紀上』:“申部殘賊,充斥一隅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明焦竑『焦氏筆乘·榷酤』:“糟糠豢豕,充斥後圃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>巴金『除惡務盡』:“大量的毒草充斥市場,多少讀者和觀眾被引上了岐途。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●充斥】