豐碩 發表於 2013-1-31 01:06:47

【漢語大詞典●光晶】

<P align=center>【漢語大詞典●光晶】<p><br>
1.光輝;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
明亮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐吳筠『舟中夜行』詩:“陰雲正飄颻,落日無光晶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張鷟『朝野僉載』卷四:“有人見豎子在洛水中洗馬,頃之,見一物如白練帶,極光晶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明楊愼『靈菊篇效陸平原』詩:“衡星散光晶,香氣何飄飄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指精義。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明宋濂『日損齋筆記原序』:“雖或未遑竭其終始而具釋全書,所以發越其光晶,而疏通其晦塞者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●光晶】