豐碩 發表於 2013-1-31 00:54:04

【漢語大詞典●光風】

<P align=center>【漢語大詞典●光風】<p><br>
1.雨止日出時的和風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·招魂』:“光風轉蕙,氾崇蘭些。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王逸注:“光風,謂雨已日出而風,草木有光也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐權德輿『古樂府』:“光風澹蕩百花吐,樓上朝朝學歌舞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸方文『元旦試筆』詩:“河邊淑氣微微動,漸有光風轉蕙蘭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指月光照耀下的和風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『潘廣度』詩:“光風自汎靈草碧,朗月豈受頑雲吞!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.苜蓿的別名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西京雜記』卷一:“樂遊苑自生玫瑰樹,樹下多苜蓿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>苜蓿一名懷風,時人或謂之光風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>風在其間常蕭蕭然,日照其花有光采,故名苜蓿爲懷風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●光風】