【漢語大詞典●光宅】
<P align=center>【漢語大詞典●光宅】<p><br>1.廣有。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·堯典序』:“昔在帝堯,聰明文思,光宅天下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>曾運乾正讀:“光,猶廣也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宅,宅而有之也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南齊書·高帝紀下』:“猥以寡德,光宅四海。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>五代王定保『唐摭言·述進士上篇』:“若乃光宅四夷,垂祚三百,何莫由斯之道者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.光大所居。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂建都。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·阮籍<爲鄭沖勸晉王箋>』:“周公藉已成之勢,據既安之業,光宅曲阜,奄有龜、蒙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李周翰注:“光,大;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
宅,居也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉左思『魏都賦』:“曁聖武之龍飛,肇受命而光宅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏楊衒之『<洛陽伽藍記>序』:“逮皇魏受圖,光宅嵩洛,篤信彌繁,法教逾盛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.大宅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁慧皎『高僧傳·興福論』:“近有光宅丈九,顯曜京畿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]