【漢語大詞典●允穆】
<P align=center>【漢語大詞典●允穆】<p><br>1.淳和。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·謝朓<齊敬皇后哀策文>』:“爰定厥祥,徽音允穆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張銑注:“允,信;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
穆,和也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.肅穆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐劉禹錫『代京兆李尹賀遷獻懿二祖表』:“廟貌有嚴,禘嘗允穆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]