【漢語大詞典●允臧】
<P align=center>【漢語大詞典●允臧】<p><br>確實好;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
完善。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·鄘風·定之方中』:“卜云其吉,終然允臧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔傳:“允,信;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
臧,善也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉左思『魏都賦』:“謀龜謀筮,亦既允臧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明張居正『大狩記』:“及後慈聖上仙,議將南祔,又以窀穸事重,必求允臧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]