豐碩 發表於 2013-1-31 00:28:04

【漢語大詞典●允洽】

<P align=center>【漢語大詞典●允洽】<p><br>
1.協調;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
協和。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢班固『東都賦』:“人神之和允治,群臣之序既肅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉劉琨『勸進表』:“天人之際既交,華裔之情允洽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁沈約『齊故安陸昭王碑文』:“六幽允洽,一德無爽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.得當。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·赫連勃勃載記』:“五稔之閒,道風弘著,曁乎七載,而王猷允洽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸龔自珍『在禮曹日與堂上官論事書』:“禮曹爲朝廷折衷之地,較未爲允洽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.信實。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·列女傳·虞潭母孫氏』:“潭始自幼童,便訓以忠義,故得聲望允洽,爲朝廷所稱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●允洽】