【漢語大詞典●北海尊】
<P align=center>【漢語大詞典●北海尊】<p><br>亦作“北海樽”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
漢末孔融爲北海相,時稱孔北海。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>融性寬容少忌,好士,喜誘益后進。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>及退閑職,賓客日盈其門。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>常歎曰:“坐上客恒滿,尊中酒不空,吾無憂矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見『後漢書·孔融傳』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后常用作典實,以喩主人之好客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐蕭穎士『山莊月夜作』詩:“未奏東山妓,先傾北海尊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明夏完淳『放歌贈吳錦雯兼訊武林諸同志』:“逢人便下南州榻,滿座還開北海樽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸趙翼『重過靈岩山館』詩:“旌麾三楚鎮雄繁,預擬歸開北海樽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]