【漢語大詞典●勾喚】
<P align=center>【漢語大詞典●勾喚】<p><br>召喚;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
傳呼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『乞增弓箭社條約狀』:“如社內一兩村共爲一火,地里稍遠,不聞鼓聲去處,即火急差急腳子勾喚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>若強盜入村,鼓聲勾喚不到,及到而不入賊者,幷罰錢三貫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元白樸『牆頭馬上』第一折:“如今左司家勾喚我,今日便行,留下夫人與孩兒,緊守閨門。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明胡應麟『少室山房筆叢·經籍會通三』:“適官中以他事勾喚,因約明旦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>余返寓,通夕不寐,黎明不巾櫛訪之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]