豐碩 發表於 2013-1-29 13:20:21

【漢語大詞典●勻】

<P align=center>【漢語大詞典●勻】<p><br>
①[yúnㄩㄣˊ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』羊倫切,平諄,以。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
“勻”的新字形。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.勻稱;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
均勻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『麗人行』:“態濃意遠淑且眞,肌理細膩骨肉勻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『與沈楊二舍人閣老同食敕賜櫻桃玩物感恩因成十四韻』:“瓊漿酸甜足,金丸大小勻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『沐浴啟聖僧舍與趙德麟邂逅』詩:“酒淸不醉休休暖,睡穩如禪息息勻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>聞一多『五四運動的曆史法則』:“同時分贓不勻,又使它們利害沖突而不能不相齟齬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.均等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元稹『代曲江老人百韻』詩:“李杜詩篇敵,蘇張筆力勻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.見“勻勻”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.遍,普遍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋李淸照『小重山』詞:“春到長門春草靑,江梅些子破,未開勻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明方孝孺『友筠軒賦』:“風徐來而韶合,雨初歇而香勻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『遊西湖』詩:“萼綠梅猶綻,芽黃柳待勻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.謂均勻地塗搽、揩拭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元稹『生春』詩:“手寒勻面粉,鬟動倚簾風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『席上代人贈別』詩之一:“淚眼無窮似梅雨,一番勻了一番多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸納蘭性德『滿江紅』詞:“消不盡,悲歌意;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
勻不盡,相思淚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>潘漠華『雨點』:“在面龐上勻上了粉,又在顴骨的部分鮮紅地勻上了胭脂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.分出;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
分讓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李山甫『寓懷』詩:“老逐少來終不放,辱隨榮後直須勻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『招葉致遠』詩:“白下、長干一水間,竹勻新筍已斑斑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儒林外史』第五二回:“叫家人勻出一匹馬,請鳳四老爹騎著。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第十回:“再把那個驢兒解下來,勻給你們姑爺騎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曹禺『雷雨』第一幕:“現在你手下方便,隨便勻給我七塊八塊的好嗎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
勻②[yùnㄩㄣˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『字彙』禹慍切]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
“勻”的新字形。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>“韻”的古字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
『字彙·勹部』:“勻,古用爲‘音勻’字,自後人制‘韻’字,而‘勻’字不復讀爲運矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●勻】