豐碩 發表於 2013-1-29 13:15:27

【漢語大詞典●勺藥】

<P align=center>【漢語大詞典●勺藥】<p><br>
1.五味調料的合劑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·司馬相如傳上』:“勺藥之和具而後御之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“勺藥,香草名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其根主和五藏,又辟毒氣,故合之於蘭桂以助諸食,因呼五味之和爲勺藥耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·枚乘<七發>』:“於是使伊尹煎熬,易牙調和,熊蹯之臑,勺藥之醬……此亦天下之至美也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李善注引韋昭『上林賦』注:“勺藥和齊鹹酸美味也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈李正封『晩秋郾城夜會聯句』:“兩廂鋪氍毹,五鼎調勺藥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>勺,一本作“芍”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.調味;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
調和。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·譴告』:“釀酒於罌,烹肉於鼎,皆欲氣味調得也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>時或鹹苦酸淡不應口者,猶人勺藥失其和也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐蕭鄴『嶺南節度使韋公神道碑』:“拜京兆尹。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>京師稱難治者……公能勺藥其間,妥然無一事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●勺藥】