【漢語大詞典●興發】
<P align=center>【漢語大詞典●興發】<p><br>1.指開倉出粟。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『孟子·梁惠王下』:“於是始興發,補不足。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>趙岐注:“始興惠政,發倉廩以賑貧困不足者也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指征發調用物力人力。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹操『收田租令』:“其收田租畝四升,戶出絹二匹,棉二斤而已。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>不得擅興發。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·竟陵王誕傳』:“引石徵材,專擅興發。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·李德裕傳』:“假令安西可得,即復置都護,以萬人往戍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>何所興發?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 何道饋輓?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]