【漢語大詞典●興戎】
<P align=center>【漢語大詞典●興戎】<p><br>發動戰爭;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
引起爭端。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·大禹謨』:“惟口出好興戎,朕言不再。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“興戎,謂疾人而動甲兵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·僖公十五年』:“<穆姬>曰:‘上天降災,使我兩君匪以玉帛相見,而以興戎。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋程頤『四箴·言箴』:“矧是樞機,興戎出好;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
吉凶榮辱,惟其所召。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]