豐碩 發表於 2013-1-29 11:24:27

【漢語大詞典●眞際】

<P align=center>【漢語大詞典●眞際】<p><br>
1.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指宇宙本體,亦指成佛的境界。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·王屮<頭陀寺碑文>』:“蔭法雲於眞際,則火宅晨涼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李善注:“『維摩經』曰:‘同眞際,等法性,不可量。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>僧肇曰:‘眞際,實際也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李邕『大唐泗洲臨淮縣普光王寺碑』:“消一無於太常,越諸有於眞際。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『中國史稿』第六章第一節二:“<道安>把無說成‘本’、‘眞’,有說成‘末’、‘俗’,要人們把心思放在虛無上,崇本息末,達到等本末、均有無的‘眞際’,也就是所謂佛的境界。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.眞義;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
眞諦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸平步靑『霞外攟屑·論文上·積素齋文』:“與方書數語,最得古文眞際。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●眞際】