豐碩 發表於 2013-1-29 11:18:47

【漢語大詞典●眞筆】

<P align=center>【漢語大詞典●眞筆】<p><br>
1.眞跡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋米芾『畫史』:“今人得佛,則命爲吳,未見眞者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐人以吳集大成,面爲格式,故多似,尤難鑑定,余白首止見四軸眞筆也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋馬永卿『嬾眞子』卷四:“且杜工部時,已非嶧山眞筆,況於今乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸葉廷琯『鷗陂漁話·董思翁論書示子帖』:“文敏笑曰:‘君爲人所紿矣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>憐君之誠,今可同往爲汝書。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>賈大喜,始得眞筆,歸以誇人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指原作。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸趙翼『甌北詩話·李靑蓮詩』:“靑蓮胸懷浩落,不屑屑於恩怨,何至誹謗如此!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 恐亦非其眞筆也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●眞筆】