【漢語大詞典●眞原】
<P align=center>【漢語大詞典●眞原】<p><br>本源。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸龔自珍『最錄<李白集>』:“於是最錄其指意:莊屈實二,不可以幷,幷之以爲心,自白始。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>儒、仙、俠實三,不可以合,合之以爲氣,又自白始也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>其斯以爲白之眞原也已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]