豐碩 發表於 2013-1-29 10:22:50

【漢語大詞典●眞君】

<P align=center>【漢語大詞典●眞君】<p><br>
1.謂主宰。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·齊物論』:“其遞相爲君臣乎?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 其有眞君存焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『告五嶽文』:“天爲眞君,帝爲眞宰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.道教對神仙的尊稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦泛稱修行得道的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁陶弘景『眞靈位業圖』:“左卿仙侯眞君許君。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋徐鉉『送德邁道人之豫章』詩:“樓中西嶺眞君宅,門外南州處士家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸紀昀『閱微草堂筆記·槐西雜志四』:“我向來封爲王,有血食之奉,故威福得行;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
今號爲眞君,雖尊人以素食祭我,無血食之養,故無威福之靈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.北魏拓跋燾(太武帝)於公元440-451年所用年號太平眞君的省稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉知幾『史通·斷限』:“魏本出於雜種,竊亦自號眞君。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●眞君】